Đông về lạnh cõi cô lưu
Sầu đơn phận lẻ lặng yêu chốn phòng
Noenl buồn đó tình mong
Người sang ghé bến duyên hồng nối tơ
Nhưng đời chỉ thế mộng mơ
Mình ơn ôm nổi cô đơn với đời
Tình cô lẻ mãi chữ chờ
Lạnh ơi bến vắng câu thơ nhạt nhòa
Ngồi thơ tim vỡ khóc òa
Nhìn đường qua lại áo hoa sắc màu
Còn tôi ngồi đó mãi sầu
Mượn câu thơ chữ khắc màu nhớ mong
Sầu đơn phận lẻ lặng yêu chốn phòng
Noenl buồn đó tình mong
Người sang ghé bến duyên hồng nối tơ
Nhưng đời chỉ thế mộng mơ
Mình ơn ôm nổi cô đơn với đời
Tình cô lẻ mãi chữ chờ
Lạnh ơi bến vắng câu thơ nhạt nhòa
Ngồi thơ tim vỡ khóc òa
Nhìn đường qua lại áo hoa sắc màu
Còn tôi ngồi đó mãi sầu
Mượn câu thơ chữ khắc màu nhớ mong